Câu Chuyện Của Tâm Lê – Một Người Viết, Một Người Làm Biên Tập Kiêm Người Mẹ Song Sinh Và Người Giảng Dạy

Mình biết đến Tâm qua lá thư thực sự ấn tượng Tâm gửi cho mình đề nghị được trở thành cộng tác viên của The Introvert Writer. Đọc thư, mình biết đây chính là người đồng hành mình cần, một người có chung hệ giá trị, chung niềm đam mê và cùng phấn đấu cho những mục tiêu tương tự như mình.

Mình liên hệ lại với Tâm để tìm hiểu thêm về Tâm, trao đổi rõ hơn về công việc và một phần nữa là để xác nhận lại những suy nghĩ của mình. Hai chị em chưa gặp nhau bao giờ nhưng cứ như đã gặp và quen nhiều năm và chia sẻ với nhau khá nhiều điểm tương đồng. Vì thế, mình đã quyết định phát triển các dự án quan trọng cùng Tâm.

Trong quá trình hợp tác, Tâm có hỏi mình về khoá học Dreamer to Blogger và hai chị em nhanh chóng bắt đầu ngay sau câu trả lời của mình ngày hôm đó. Hành trình đồng hành với Tâm có chút khác biệt với một số học viên trước đó, vì đi cùng Tâm, hai chị em có rất nhiều ý tưởng thú vị để triển khai gần như ngay lập tức. Chúng mình khởi động việc cho ra đời các sản phẩm miễn phí trên The Introvert Writer, điển hình là cuốn ebook “Hiểu mình – Chìa khoá vạn năng mở ra cánh cửa sức mạnh thành công và hạnh phúc” và đặc biệt là dự án Quiet Souls với Tâm là người cộng sự, đồng hành mẫn cán nhất của mình.

Bây giờ, mời bạn cùng mình trò chuyện với Tâm để hiểu thêm về câu chuyện trên hành trình blog và viết lách của Tâm với cương vị là vừa một người mẹ của hai bé song sinh (và sắp tới là ba), vừa là cô giáo giảng dạy tiếng Anh đồng thời là một người viết và làm biên tập bán thời gian nhé!

Chào Tâm, em có thể chia sẻ một chút về lý do em quyết định dấn thân vào con đường blog không?

Blog là một trong những nhiệm vụ nghiêm túc và rõ ràng mà em đã xác định từ lâu, khi dấn thân vào con đường viết lách và xác định viết là một phần không thể thiếu của mình. Ban đầu, em tạo blog với suy nghĩ đơn giản là ghi lại hành trình làm mẹ của mình, để lại cho các con một di sản mà sau này lớn lên, chúng sẽ nhận được, nhìn lại được hành trình cùng nhau lớn lên mà trân quý và yêu thương nhau. 

Nhưng về sau này, khi càng tìm hiểu sâu hơn về các công việc có liên quan tới viết lách, em nhận thấy blog mở ra cho mình rất nhiều cơ hội. Nó được xem là một căn nhà thể hiện một phần con người mình, hơn nữa, còn là nơi chúng ta có thể mời mọi người ghé thăm và trò chuyện. 

Em còn nhớ khi mới bắt đầu bước chân vào hành trình này, xuất phát điểm của em như thế nào không?

Những ngày đầu làm blog, em như một tấm chiếu mới hoàn toàn. Không biết điều chỉnh gì ngoài việc viết bài theo cảm xúc cá nhân rồi đăng lên. Mọi thứ diễn ra theo đúng kiểu lưu trữ khoảnh khắc, kỷ niệm, tất cả đều thô sơ. Em cũng viết và đăng bài dựa trên cảm hứng, chứ không cố định một thời gian, hay có một kế hoạch nào cụ thể. Đó là lý do em lập blog lâu rồi nhưng vẫn chỉ mình em biết, mình em hoạt động. Những gì mình muốn chia sẻ cũng khó lòng đến được với mọi người. 

Nếu phải kể tên một khó khăn lớn nhất trên hành trình vừa qua của mình thì đó là khó khăn gì và làm thế nào em vượt qua được những khó khăn đó?

Như em chia sẻ phía trước, khi bắt đầu, em chỉ biết viết và viết theo cảm xúc. Còn tất cả những công việc khác liên quan đến các vấn đề kỹ thuật như chỉnh font chữ, hình ảnh hay bố cục của blog, em đều không làm được mà đều phải nhờ bạn làm giúp. 

Tuy nhiên, mình không thế nhờ bạn mãi được, nên em dần thấy nản và không còn động lực viết trên blog nữa. Cứ thế, blog của em vốn đã đìu hiu lại thêm phần cô quạnh. Thêm vào đó, em chọn ngách viết về làm cha mẹ song sinh, nhưng lại cảm thấy mình chưa đủ năng lực và kiến thức để viết. Chính vì vậy, việc viết của em trở nên đình trệ, không mấy tiến triển.

Bẵng đi một thời gian, em chọn cách tập trung vào việc sống an nhiên với những đứa trẻ và hạnh phúc với cuộc đời. Em dần quay lại với viết. Lần này, em thoải mái hơn trong việc lựa chọn chủ đề để viết. Em viết về phụ nữ, về trẻ em, về cuộc sống bình yên mà em hằng mong đợi. Những bài viết này đi ra từ cảm xúc chân thật, từ những điều em cảm nhận được và rút ra trong quá trình sống của mình. May thay, những bài viết đó được đón nhận và cho em thêm động lực tiếp tục viết. Cứ như thế, em có thể tiếp tục gieo những hạt mầm cảm xúc lên khu vườn nhỏ của mình. 

Và rồi chị đến, chỉ cho em nhiều công thức, kỹ thuật canh tác, khiến khu vườn của em trở nên tươi tốt hơn.

Em có thể chia sẻ với bạn đọc của The Introvert Writer về bài học lớn nhất em đã học được trên hành trình phát triển blog vừa qua và điều có ý nghĩa với cuộc sống của em như thế nào không?

Có lẽ là bài học về sự chỉn chu và nghiêm túc đi đúng hướng ngay từ đầu. Mà để làm được điều đó, cần phải hiểu rõ bản thân mình. Mình đang đứng ở đâu, đang muốn đi về đâu, với tâm thế như thế nào, hành trang ra sao, và đã có gì trong tay rồi. Đối với em, việc hiểu rõ bản thân quan trọng hơn việc lên kế hoạch chi tiết, rõ ràng. Nhưng cả hai sẽ giúp chúng ta đi đúng hướng, và đi một cách lâu dài trên con đường đã chọn. 

Trong một vài trường hợp, kế hoạch đã đặt ra không thể giúp mình tiếp tục tiến bước, mình cần linh hoạt để giải quyết các vấn đề phát sinh, khi đó, việc hiểu rõ bản thân sẽ là yếu tố then chốt giữ chúng ta đi đúng đường. Em nghĩ điều này cũng đúng với mọi khía cạnh khác trong cuộc sống. 

Với em, thành tựu lớn nhất em có được trên hành trình blog vừa qua là gì?

Chị biết đấy, em cứ nhắc đi nhắc lại về chị, về việc được làm việc và hiểu rõ chính mình hơn, và về những cải tiến mới trên blog cá nhân của em. Đó là những thành tựu vừa nhỏ vừa to, đối với em là đầy giá trị. 

Em có thể chia sẻ một chút về hướng đi sắp tới của em với blog và em dự định sẽ làm thế nào để hoàn thành mục tiêu này? 

Blog của em sắp tới sẽ phát triển với ba ngách nội dung chính, liên quan tới làm cha mẹ song sinh, biên tập và sống một đời hạnh phúc. Em cũng dự định sẽ nâng cao chất lượng blog bằng các bài viết chất lượng hơn, từ đó tiến hành các dịch vụ được đề cập trên blog. Không chỉ dùng blog để ghi lại kỷ niệm, em còn muốn kiếm tiền và xây dựng thương hiệu cá nhân thông qua blog. 

Để đặt được mục tiêu này, em nghĩ mình phải làm thôi vì đã nói nhiều quá rồi. Em cần phải thể hiện được những gì mình nói một cách có kế hoạch và rõ ràng hết sức có thể. Kiên trì thực hiện theo kế hoạch đó, em rất mong một ngày, blog sẽ mang lại nhiều giá trị nhất có thể đến cho mọi người.

Chị muốn hỏi một chút về hành trình đồng hành 1:1 với The Introvert Writer. Không biết sự đồng hành này có tạo ra được thay đổi nào đáng kể (có thể là về tư duy, kỹ năng, kiến thức, hoặc thay đổi trong một khía cạnh nào đó trong cuộc sống) cho em hay không? 

Kết thúc khóa học này, giá trị em nhận nhiều hơn những gì em mong đợi. Một người chị sẵn lòng lắng nghe và vị tha cho những điều em còn dang dở. Một hành trình làm việc và nhận biết bản thân sâu sắc nhất có thể. Em hiểu được rằng mọi dự án trước khi được triển khai cần dựa trên thực lực hiện có của mình, không thể cứ lao theo ý tưởng, mong ước xa vời mà rời bỏ thực tế. 

Em biết mình cần phải cân nhắc và lựa chọn những điều phù hợp nhất ở hiện tại, không thể tham lam, cũng không thể mãi chậm trễ được. Những điều này đều có mặt trong cuộc sống của em. 

Tư duy tự học, tư duy thiết kế, tư duy tối giản từ chị đã có ảnh hưởng lớn đến em. Những bước cải tạo blog đầu tiên của em cũng dựa trên những điều đã được học hỏi từ chị qua khóa học này. Thật sự, nó còn hơn cả ý nghĩa. Điều em chắc chắn nhất đến thời điểm hiện tại là, đây là một khóa học chất lượng và một khoản đầu tư khá hời đối với em.

Nếu được lựa chọn lại, em có lựa chọn dấn thân vào blog và viết lách hay không?

Em không rời bỏ tình yêu với con chữ được. Bằng cách này hay cách khác, em vẫn cứ viết mỗi ngày và chia sẻ trên blog của mình. Chắc chắn là vậy.

Nếu được đưa ra lời khuyên cho những người mới bắt đầu trên hành trình này, em sẽ nói gì?

Thú thật em cũng là một người mới bắt đầu những bước đi đầu tiên trên hành trình xây dựng blog của mình. Nhưng ý tưởng và dự định đã có sẵn trong đầu từ nhiều năm trước. Em cứ trì hoãn và lần lựa mãi, phần vì không quyết tâm tự học, phần lại chưa dám đầu tư vào một khóa học chất lượng hay tìm cho mình một người dẫn đường tâm huyết. 

Vì thế, với những ai đã từng như em, hoặc đang bắt đầu hành trình xây dựng sự nghiệp cùng blog, hãy mạnh dạn tìm một người hướng dẫn hoặc đồng hành, lên một kế hoạch cụ thể, rõ ràng và quyết tâm đi đến cùng. Những thành quả ngọt ngào luôn chờ đợi ở cuối con đường, dành cho những người xứng đáng.

Em có thể chia sẻ về cảm nhận của em trong những tháng ngày đồng hành cùng The Introvert Writer? Với em, The Introvert Writer có ý nghĩa thế nào?

Em phải thú nhận rằng The Introvert Writer thể hiện rõ một phần con người chị, cách chị làm việc và học tập, tâm huyết chị dành cho từng bài viết được đăng lên. Em theo dõi The Introvert Writer từ lâu lắm rồi, chắc cũng phải 2 năm về trước, khi bắt đầu manh nhe dấn thân trên con đường viết lách. Khi tìm kiếm kiến thức trên mạng và nhìn thấy The Introvert Writer, mỗi bài viết đều giải đáp được hầu hết những thắc mắc của em, hơn nữa còn cho em rất nhiều bài học khác. 

Càng đọc, càng mở mang. Khối lượng kiến thức và thông tin rất nhiều, nhưng cách chị diễn đạt và trình bày thì không hề khô khan, cao xa hay khó hiểu. Mọi thứ đều chân thật và mang lại nhiều giá trị cho em, và em tin là cho những độc giả khác nữa. Đối với em, The Introvert Writer mang ý nghĩa khai sáng và hỗ trợ em rất nhiều trên hành trình viết lách và xây dựng sự nghiệp cùng con chữ này. 

Cảm ơn em rất nhiều vì những chia sẻ này!

P/S: Vài dòng từ bức thư Tâm gửi cho mình khi hoàn thành khóa học:

“Là em đây, thật xin lỗi chị vì đã trì hoãn nhiều lần trước khi bình tâm ngồi vào bàn và hồi tưởng lại quá trình đồng hành cùng chị thời gian qua. Chị biết đó, em nhận được từ chị nhiều hơn những gì em đã trao đi và hứa hẹn. Em không muốn hời hợt, nên đã đợi cho đến khi cảm xúc thật sự đủ đầy và bản thân thật sự thư thả để viết lá thư này gửi chị. Một kẻ làm việc theo cảm hứng như em khó có thể chuyên nghiệp được chị ha, nhưng em luôn tin mù quáng vào phương châm này: Điều gì xuất phát từ trái tim, sẽ đến với trái tim. 

Em thật sự biết ơn bản thân vì lần nhận được tin tìm người đồng hành của chị, đã mạnh dạn viết thư ứng tuyển. Có lẽ vũ trụ cũng nghe được lời thỉnh cầu của em, cần theo một ai đó để mở rộng con đường viết lách và làm việc tự do của mình. Khi đang loay hoay với con đường phía trước, em gặp được chị, được chị định hướng và chỉ dẫn rất nhiều. 

Những điều cơ bản tưởng chừng như đã nắm rõ, tự dưng trở nên mơ hồ sau các bài học của chị. Mỗi bài học là một lần em được chiêm nghiệm và mở mang hơn rất nhiều. Đặc biệt nhất là tuần đầu tiên, khi em định vị được bản thân ở hiện tại và những giá trị cốt lõi bên trong mình. Mọi thứ em làm từ bài học đó trở đi, đều dựa vào những giá trị đó, bài học mà chưa một ai nhắc em nhớ khi lữ hành trên con đường này. Mà em nghĩ, dù là bất cứ con đường nào cũng cần như vậy, phải không chị?

Em ước mình có nhiều thời gian và sức khỏe hơn để có thể cùng chị thực hiện những dự định đã vạch ra. Chị mang đến cho em nhiều cơ hội để có thể khám phá bản thân và bước ra khỏi vùng an toàn của mình, từng bước một, chứ chẳng phải vội vàng bước đi theo người ta. Chính chị cũng là người đã cho em nhiều niềm tin về bản thân, về con đường làm blog và dạy học của mình.

Em cảm ơn chị thật nhiều!”

Nếu muốn kết nối với Tâm Lê, bạn có thể truy cập trang web tamnhiwriter.com nhé!

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top